Tôi chả muốn viết thư tình
vào những ngày mưa bão
vì thơ sẽ rất nhão
vần vèo sẽ rối tung
tình yêu tôi có lúc thét gào
niềm vui tôi có lúc ồn ào
hạnh phúc có khi tung đôi cánh
chở theo tôi bay lượn
tìm chốn thiên thai
tình yêu tôi như con sâu
đo từng bước chân yêu
trên chiếc lá cuộc đời
rồi tự ăn đi hạnh phúc của mình
để hóa thân thành bướm
bay về thiên thu
tôi như người khiếm thính khi yêu
chả nghe được những lời tỉ tê
tôi lại còn như người khiếm thị
không nhìn ra những ánh mắt trao duyên
cả một đời tôi khiếm khuyết
chả bao giờ gom đủ một tình yêu
những đêm thanh vắng
gió thoảng qua thềm
lòng tôi lắng xuống
lại viết bài thơ yêu
những lời yêu tôi chưa được nghe
những lời yêu tôi chưa từng nói
tôi tưởng tượng ra những người yêu hoàn hảo
tôi mớ đến những duyên tình lãng mạn
miệng mĩm cười mà lệ bỗng chợt rơi
À há!
Tỉnh giấc kê vàng
Thấy mình ôm gối
Bài thơ viết trong mơ
Nhảy vũ điệu thiên thần
Những lời yêu như trôi tuột
Theo cơn gió sang mùa
Tan vào giông bão
Đập vào hồn tôi
Đau điếng
Đừng giục tôi làm thơ yêu
Khi trời giông bão
Vì khi đó tôi sẽ chỉ viết được
Những giòng thơ
Vớ vẩn…
Khùng…
Điên…
1 nhận xét:
" Xin chào nhau giữa con đưòng
Mùa Xuân trước mặt, miên trưòng phía sau
Xin chào nhau giữa chiêm bao..."
Gởi đến anh 2 vài câu thơ Bùi Gíang, một nhà thơ mà moị người hay goị là "Nhà thơ Điên" vớì những dòng thơ phiêu bồng vô biên. Ông đã để đời cho nhân thế một kho tàng vô giá.
Sis rất yêu thơ BG.
Đăng nhận xét