Hoàng Guitar (HG) : Tôi là Hoàng Guitar
NPV : Chỉ có thế thôi sao ?
HG : Thế cô muốn gì nữa ?
NPV : Thì anh cũng phải cho biết thân thế và sự nghiệp, những thăng trầm, những ước muốn, những gì đang…
HG : Thôi ! Muốn biết những cái đó làm ơn vào blog mà đọc, đây không có thì giờ mà tán nhảm nhé.
NPV : Tôi đã đọc rồi, nhưng tôi muốn nghe chính miệng anh nói ra cơ.
HG : Cô đúng là …đàn bà, chả bao giờ thỏa mãn với những gì mình biết. Thôi được, trông cô cũng xinh, tôi nể tình cho cô biết thêm một số thông tin. Cụ thể là cái gì nào ?
NPV : Anh ham muốn gì nhất ?
HG : Ngay lúc này tôi muốn được ôm cô vào lòng , hôn hít vuốt ve cô, vân vân và vân vân với cô…. Còn về lâu về dài tôi lại có một ham muốn khác, một ham muốn tột bậc, rằng đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành.
NPV : Nghe quen quen nhỉ ?
HG : Thì những vĩ nhân thường có những ham muốn na ná như nhau. Cô chưa nghe nói những tư tưởng lớn thường gặp nhau à ?
NPV : Thế những lúc không làm vĩ nhân thì anh ham muốn điều gì ?
HG : “ Once a great person, a great person forever”
NPV : Tôi chả hiểu gì cả…
HG : Thế đấy ! Thế mà cũng đòi ti toe làm phóng viên cơ đấy. Thế có nghĩa đã là vĩ nhân thì suốt đời sẽ là vĩ nhân, dĩ nhiên trừ khi bị người ta lôi đầu xuống. Còn khi vẫn đang còn là vĩ nhân thì ngay cả lúc ngồi trong toilet tôi vẫn cứ là vĩ nhân.
NPV : Vậy thì ngoài cái ham muốn tột bậc kia, anh cũng còn có những ham muốn khác chứ ?
HG : Dĩ nhiên. Tôi muốn có rất nhiều tiền.
NPV : Để làm từ thiện chăng ?
HG : Không ! Để tiêu cho sướng cái thân. Và nếu có làm từ thiện thì cũng là để cho sướng cái thân. Cô không biết người cho đi nhận được nhiều hơn người thụ hưởng à ?
NPV : Ra thế ! Anh ghét điều gì nhất ?
HG : Sự giả dối…. Lại nghe quen quen phải không ? Thì ngay cả những thằng giả dối nhất cũng căm ghét sự giả dối…của người khác.
NPV : Vậy thì tôi có thể suy ra rằng anh yêu quí sự chân thật ?
HG : Sự chân thật nào ? Chả ai tự nhận mình là kẻ giả dối cho tới lúc bị vạch mặt cả. Khái niệm sự thật chỉ có một ý nghĩa rất tương đối. Sự thật của ai, sự thật vào lúc nào…
NPV : Anh viết blog để làm gì ?
HG : Để nói lên những gì tôi thích, để tìm kiếm sự chia xẻ, đồng cảm, và cũng để giết thì giờ
NPV : Anh thường quan tâm đến những vấn đề nào ?
HG : Không có gì dính líu đến con người mà tôi không quan tâm. Ngoài ra tôi còn quan tâm cả đến súc vật, thiên nhiên…tóm lại là mọi thứ.
NPV : Thế có nghĩa là không loại trừ chính trị ?
HG : Tôi đã nói rồi.
NPV : Vậy thì với tầm vóc vĩ đại của anh, có lúc nào anh nghĩ đến việc lập một chính đảng không ?
HG : Để làm gì ?
NPV : Thì để đấu tranh cho tự do, công bằng, dân chủ…
HG : Điều đầu tiên xảy đến sau khi anh lập đảng sẽ là …vào tù đếm lịch. Ở nhà tôi cũng có đủ lịch để đếm rồi, chả việc gì phải đi đâu cho mệt.
NPV : Thôi được. Thế anh nghĩ gì về sex ?
HG : Một câu hỏi hay. Thế cô nghĩ gì về sex ?
NPV : Ờ…thì…nó cũng hay hay.
HG : Cô đang tự lừa dối mình đó. Không phải là hay hay mà là quá hay, hơn thế nữa còn là một nhu cầu tất yếu cho một con người bình thường.
NPV : Anh có hay nghĩ về sex không ?
HG : Khi đối diện một cô gái ăn mặc mát mẻ như cô tôi thường tự hỏi “Không biết cô bé này sẽ như thế nào trên giường nhỉ?”
NPV : Hóa ra anh cũng …
HG : Cô muốn nói tôi dâm đãng chứ gì. Không ! Tại những thứ cô phơi bày ra nó làm tôi phải nghĩ theo hướng đó. Nếu cô kín đáo hơn thì tôi sẽ tự hỏi :”Không biết cô bé này có thông minh không nhỉ ?”. Trước một miếng thịt bò tôi phải nghĩ đến một đĩa bít tết, còn trước một cuốn sách tôi sẽ nghĩ đến tri thức. Thế thôi.
NPV : Hình như anh đã từng đạp xích lô ?
HG : Thì đã sao ? Anh hùng không luận xuất thân. Nếu một anh hoạn lợn, một chú y tá hay một thằng lon ton có thể làm lớn thì đạp xích lô cũng chả là gì. Nên nhớ tôi đạp xích lô khi trong túi đã có bằng đại học rồi nhé, không phải vừa đạp vừa đi học tại chức đâu đấy.
NPV : Anh có thích người ta tán tụng mình không ?
HG : Cũng may tôi còn đủ tỉnh táo để biết thưởng thức những lời khen chân tình. Và tôi rất dị ứng với những lời khen sáo rỗng, lập đi lập lại. Tôi mới bịnh một trận vì cơn mưa khen tặng đó đấy.
HG : Anh có thích người ta chỉ trích mình không ?
NPV : Ngu hả ? Tuy nhiên không thích cũng phải nghe. Bực nhưng đành chịu nếu người ta chỉ trích đúng, và len lén sửa để khỏi bị chỉ trích tương tự.
NPV : Anh nghĩ sao về câu nói “đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”
HG : Nên nhớ tôi là người có học võ. Như thế đánh kẻ chạy đi, cũng như kẻ ngã ngựa là một thái độ không mã thượng, đáng khinh. Còn người chạy lại hả ? Tôi phải đề phòng chớ. Lỡ nó chạy lại để chơi mình thì sao ? Tóm lại tôi chỉ đánh kẻ chạy lại, còn kẻ chạy đi …tôi cho chạy luôn.
NPV : Anh đã từng là thầy giáo ?
HG : Once a teacher, a teacher forever
NPV : Kỳ này thì tôi hiểu rồi. Thế anh nghĩ gì về câu “ Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” ?
HG : Một câu theo tôi đã bị hiểu sai. Theo tôi phải nói là “Nhất tự nhi sư, bán tự nhi sư” : Một chữ là thầy mà nữa chữ cũng là thầy. Còn chữ “vi” nghĩa là làm. Thế thì câu trên sẽ hiểu là một chữ mà cũng làm thầy, nữa chữ mà cũng làm thầy. Câu này ngụ ý dốt mà cũng bày đặt dạy dỗ thiên hạ. Tuy nhiên đặt trong xã hội hiện nay thì câu đó chính xác với nhiều người, chẳng biết mẹ gì hết mà cũng lên giọng rao giảng .
NPV : Anh nghĩ gì về tình yêu ?
HG : Bố khỉ ! Sao cô bắt tôi nghĩ về lắm thứ thế. Yêu thì yêu chứ nghĩ cái gì. Thế cô nghĩ gì khi yêu ?
NPV : Tôi chưa yêu bao giờ.
HG : Thế ! Hèn chi cô hỏi vớ hỏi vẩn. Cô cứ yêu đi nhé. Khi đó thở cũng còn không kịp đừng nói gì đến suy với nghĩ.
NPV : Xem ra anh có vẻ kinh nghiệm về tình yêu
HG : Con người ta luôn ngơ ngác trước tình yêu, nếu đó là tình yêu thật sự. Cái kinh nghiệm mà cô nói chắc là về tình dục. Cái đó thì tôi …cũng có chút ít kinh nghiệm.
NPV : Một câu hỏi cuối cùng : Anh đánh giá thế nào về mình ?
HG : Tôi …vô giá.
NPV : Xin cảm ơn anh
HG : Không có chi. Nếu cô cần chút kinh nghiệm gì đó thì cứ đến gặp. Tôi sẵn sàng hướng dẫn.
nguoiphobien09 wrote on Jul 17 Haaaa. Sex- một phần tất yếu của cuộc sống
Bài PV nghe zui quá |
thelastsamurais wrote on Jul 17 :-))) bài này quá đặc sắc bác - anh - GH ơi, em xin copy về blog nhé ^^v |
hoangguitar wrote on Jul 17 Nhỏ Pitsaw này mới đổi tên cái là xưng hô lộn tùng phèo hết. Gì mà anh bác lung tung cả |
saigonbynight2002 wrote on Jul 17 Sao không đưa mấy cái video :" Sự thật về cuộc đời của Hoàng ghi ta" vừa được tung lên mạng mấy ngày nay nữa cho đủ bộ. |
holanhuong wrote on Jul 17 Mấy phùa? mà kiu là vô giá cha nội! Quất một phùa rụng bà nó đầu gối giờ! Híc híc! |
hoangguitar wrote on Jul 17 Đó mới chỉ là cái front page thôi. Cái content mới quan trọng |
Comment deleted at the request of the author.
khucthuydu09 wrote on Jul 17 nguoiphobien09 said sáng nay lại mặc tà lỏn hồng trên bờ biển. Heeee há há coi bộ anh Hoàng phái chơi nổi à nha, màu hồng nữa hả ? |
dandennuocviet wrote on Jul 17 Bốc lịch ở nhà dù sao cũng hạnh phúc hơn là bốc lịch trong nhà khách của đầy tớ nhân dân roài hihìhì!
Câu trả lời cuối cùng đặc sắc à nhen, phải ghi nhớ để áp dụng mới được! |
zipposgvn wrote on Jul 17 "- Cũng may tôi còn đủ tỉnh táo để biết thưởng thức những lời khen chân tình. Và tôi rất dị ứng với những lời khen sáo rỗng, lập đi lập lại. Tôi mới bịnh một trận vì cơn mưa khen tặng đó đấy".
--- - Vậy, theo anh, thế nào là lời khen chân tình? - Thế, theo cô thì chân tình là cái gì? - Tôi đang hỏi anh mà? - Nhưng tôi cũng đang hỏi cô chính câu của cô đấy? - Ớ, tôi là người phỏng vấn mà? - Này, có cái lệ nào không cho người "bị" phỏng vấn bởi những câu ấm ớ không được hỏi ngược lại người đi phỏng vấn không nhở? - Không. - Thì đấy! - Thì đấy gì cơ? - Thì đấy, thế nên tôi mới hỏi lại cô chính cô nghĩ gì về sự chân tình? - Đó là câu tôi hỏi anh kia mà. Tôi muốn hỏi anh, anh quan niệm thế nào về sự chân tình chứ không phải anh đi hỏi quan niệm của tôi. - Thì cô nói thử quan niệm của cô về sự chân tình xem nào? - Nhưng chính tôi đang hỏi anh, anh quan niệm thế nào là sự chân tình. Anh trả lời mới đúng lý đấy! - Tại sao tôi phải trả lời cô về sự chân tình trong khi chính tôi đang hỏi ngược lại cô kia mà... ---- Anh Hoàng Guitar và cô phóng viên này có mà hỏi đáp đến cuối thế kỷ cũng không xong... ^^ |
zipposgvn wrote on Jul 17 "Nếu cô kín đáo hơn thì tôi sẽ tự hỏi :”Không biết cô bé này có thông minh không nhỉ ?”. Trước một miếng thịt bò tôi phải nghĩ đến một đĩa bít tết, còn trước một cuốn sách tôi sẽ nghĩ đến tri thức. Thế thôi"
- Tuyệt cho câu trả lời này... - Tại sao lại "câu". Đoạn đó những mấy câu cơ mà. Có đi học không nhở? - Có. - Học ở đâu? - Học ở chính anh! Hê hê... Đùa với anh cho vui. Thật tình là câu trả lời mà Zip trích ở đây quả là câu trả lời vừa hóm hỉnh, vừa gọn vừa oánh trúng vấn đề... Bén ngót luôn! |
lotushouse wrote on Jul 17 bác Hoàng bày nhiều trò thiệt,hết xẻ dọc, xe ngang giờ tới phỏng dzấn. phỏng dziếc.
"Tôi mới bịnh một trận vì cơn mưa khen tặng đó đấy" <<<<<> |
ngocyen054 wrote on Jul 17 Vừa đấm vừa xoa, vừa nựng vừa vuốt, vừa phơi vừa giấu, cuối cùng, là một Hoàng ghita...vũ như cẩn ! |
giaogia wrote on Jul 17 hoangguitar said Em mà còn chưa rõ thì ai rõ nữa đây ? Câu này hình như có gì ..... riêng tư đây hehehhehe |
hoangguitar wrote on Jul 17 Bị lột hoài mà vẫn chưa chừa cái tật nhúng mũi dô chuyện người khác hén ? |
Comment deleted at the request of the author.
lamkhanhlam wrote on Jul 18 hihi, em gái thích mí enchai như vầy của anh lắm! Vui dễ sợ lun! |
khucthuydu09 wrote on Jul 18 giaogia said Vphu0ng lượm dùm nha, GG ko dám quay lại hehheheh ..bác cứ dọt trước đi KTD lụm đem qua tận nhà cho. heheeee.. ( hôm nay đẹp chời nên muốn làm người tốt) |
thelastsamurais wrote on Jul 18 hihi, em copy sang facebook, mấy người không biết anh Hoàng là ai mà đọc cũng khoái quá trời ^o^ |
chi2congdong wrote on Aug 9 Hoang luc nao cung "ngong nghenh" & "da dang" Mot cuoc phong van rat ly thu ! |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét