Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009

Viết cho con trai nhân ngày buồn của lịch sử


  Vậy là chỉ sau một giấc ngủ dài trên máy bay, con đến Mỹ, đặt chân xuống sân bay Chicago tráng lệ. Chỉ sau một đêm, con giã từ bạn bè, góc phố thân quen, mái trường cũ…, để làm quen với một thế giới khác.

  Cái thế giới mới mẻ của Hiệp Chủng quốc Hoa Kỳ, quả kỳ lạ phải không con? Nơi mà sự ân cần, thân thiện của chú hải quan nơi phi trường, chị da đen ở Sở An sinh xã hội, và mọi nhân viên công quyền khác làm cho cha con ta lạ lẫm. Nơi mà con vào công viên chơi bóng rổ, không phải trả tiền như trăm ngàn đứa trẻ Hoa kỳ khác. Đó là một ân sủng, khi thoát khỏi văn mẫu, đề thi sai, chạy trường chạy lớp, con bước vào một hệ thống giáo dục khác, nơi mà cơ hội đồng đều cho mọi người. Không có biệt lệ cho bất cứ con ông cháu cha nào cả.
Đó là lý do vì sao ta trào nước mắt, khi thấy các con trai ta, sung sướng, hồn nhiên chơi bóng rổ dưới bóng lá cờ sao vạch của một đất nước khác, không phải quê hương.
Giấc mơ Mỹ, quả là vĩ đại, không phải vì sự to lớn của nó, mà vì nó là của riêng con, riêng cho từng người. Và nó sẽ là sự thực, không phải là những lời phét lác huênh hoang của một thiên đường dối trá.
  Chúc mừng con, con trai ta ạ!
  Chỉ sáu tháng sau, ta thầm cám ơn trời đất, ông bà khi gặp lại con. Con chững chạc, cao lớn, tự tin như bao thanh niên khác trên đất Mỹ. Con không còn từ chỗ mỗi ngày trở về nhà nhớp nhúa, hôi hám, kiệt sức với khói xe, bụi đường, nước cống ngập đen xì. Con đậu bằng lái xe hơi ở Mỹ, kết quả của một cuộc thi cử công bằng và nghiêm túc. Con có quyền tự hào khi được ngồi sau tay lái, ung dung chen vào đoàn xe xuôi ngược ngày đêm trên hệ thống xa lộ vĩ đại nơi đây. Con đã được một quyền cơ bản, quyền lái xe, một cách danh chính ngôn thuận, mà không phải chạy chọt, dấm dúi như bao người khác ở quê nhà. Ở Mỹ, có bằng lái xe là một sự kiện lớn trong đời đó con!
  Chúc mừng con, con trai ta ạ!
  Các con ta, mỗi ngày cắp sách đến trường, về nhà không kiệt sức, không cùn mằn trong sự học nơi đây. Quyền đi học trong phẩm giá và niềm vui, quyền được hưởng thụ một nền giáo dục chính trực, công bằng, các con đã có! Đó là điều duy nhất, mà ta châm chước cho cái xã hội vừa xấu xa nhất, vừa tốt đẹp nhất theo kiểu Hoa kỳ.
  Chúc mừng con, con trai ta ạ!
  Ta biết là ta may mắn khi có những đứa con trai như vậy!
  Chỉ có một điều: con không muốn về Việt nam nữa!
  Ta hơi chựng lại, nhưng ngẫm nghĩ một hồi, ta chẳng ngạc nhiên. Chỉ mới 6 tháng, ký ức đen của con về trường lớp, kẹt xe, khói bụi, tai nạn…vẫn chưa kịp phai nhạt. Con ghê sợ những điều ấy, cũng như ta, như trăm ngàn người Sài gon khốn khổ khác. Con vẫn chưa quên sự phẫn nộ về một hệ thống giáo dục đầy bất công và tiêu cực. Con vẫn chưa quên những phi vụ tham nhũng bẩn thỉu đầy trên các báo ở nhà. Và bao nhiêu điều tội nghiệp đáng buồn khác, ai mà quên được?
  Nhưng mà con ơi, dù nhếch nhác thảm hại đến vậy, đó vẫn là quê hương con. Nơi đó, có một Sài gòn, mà cha con ta đã từng rong ruổi. Nơi con cất tiếng chào đời, nơi con lẫm chẩm những bước đầu tiên. Nơi con nói những tiếng Việt đầu tiên “từ thuở nằm nôi”. Kể cả những điều nhỏ nhặt nhất, từ quán phở ám khói cha con ta hay ngồi, từ hiệu video con ghé, từ quán café nhìn ra sông lộng gió cha con ta ngồi tán gẫu. Tất cả những điều tưởng như vô nghĩa với cuộc sống hào nhoáng nơi đây, nhưng là ký ức, đó là quê hương máu thịt con ạ!
Con đã bị nhồi vào đầu những kiến thức sử học nhàm chám, khô khan, đầy máu và căm thù. Con đã học niềm vinh quang dối trá từ nồi da xáo thịt, từ huynh đệ tương tàn. Con đã đọc sách thấy vì nhân danh lý tưởng, niềm tin, người ta đấu tố cha mẹ anh em. Sự hung bạo, được ngụy tín dưới vỏ niềm tin. Sự mù quáng, được đậy điệm bằng lòng kiên định trung thành…
  Con không thể yêu quê cha đất tổ từ những điều giả trá ấy.
Hãy về đây! Ta sẽ đem con đến Yên Tử, kể cho con nghe chuyện đánh Nguyên Mông, dưới bóng tùng già 700 năm tuổi, phủ bóng lên mộ Trúc Lâm tam tổ. Ta sẽ chỉ cho con bãi cọc của Hưng Đạo Đại vương nơi bến Bạch Đằng, nơi gã lính viễn chinh xâm lược khi nhớ đến phải run sợ mà bạc cả đầu. Ta sẽ dẫn con đến ngôi từ đường đơn sơ mộc mạc của bà Bùi Thị Xuân, cúi lạy anh linh nữ tướng. Ta sẽ dẫn con đến đèo Ngang lúc “bóng xế tà”, cho con hiểu sự thanh cao của một tâm hồn Việt. Trên ngọn sóng bạc đầu Chương Dương, ta sẽ chỉ cho con những dấu chân xưa của Yết Kiêu, Dã Tượng, và của muôn vạn dân binh áo vải khác đã ngã xuống cho “đất nước vững thiên thu”.
Nhớ lại đi con, con trai nhỏ của ta! Con đã đặt chân đến Vạn lý Trường thành, ghê sợ cái nghĩa trang ngập xương máu lớn nhất hành tinh. Con đã thấy một Bắc kinh hào nhoáng nhưng xấu xí với khói, bụi, ô nhiễm, khạc nhổ, oang oang nơi công cộng. Con đã thấy cảnh bắt người bán hàng rong như súc vật ngay chân Tử Cấm Thành. Con cũng đã thương hại gã Trung hoa khốn khổ, lắp bắp một thứ tiếng Anh giả cầy khi bị quát tháo nơi sân bay quôc tế. Đất nước chúng ta, vẫn trường tồn dưới ách một gã khổng lồ, dơ bẩn và man rợ như vậy đó con. Vì sao hôm nay ta không để tóc đuôi sam, con không ê a Hán tự, chúng ta không nhồm nhoàm những món ăn man rợ như óc khỉ, chân gà sống nướng? Vì sao chúng ta không bị đồng hóa theo lũ Thái thú dơ bẩn kia, nếu không phải vì khí thiêng sông núi, anh linh tiên tổ đang chảy trong con?
  Quê hương con đó!
  Nhiều lắm con, nhiều chỗ để chỉ cho con thấy, dân tộc mình đã oai hùng, kiêu dũng, thanh sạch và khổ đau đến mức nào để có con sinh thành hôm nay.
  Hoặc nếu thì giờ eo hẹp, con hãy về một miền quê cát trắng, nơi ông bà, tổ tiên con yên nghỉ dưới bóng phi lao vi vút. Họ đã sống, đổ mồ hôi trên mảnh đất này, như một người nông dân lành và lương thiện như đất. Họ về với đất, trong vinh dự âm thầm, không như những ngụy -danh-nhân với lăng tẩm đền đài đồ sộ.
Quê hương con đó!
Sài gòn mà con ca thán, đâu phải thế! Sài gòn ngày xưa đẹp, thanh bình với “con đường Duy Tân cây dài bóng mát”, với “Trưng Vương khung cửa mùa thu”. Sài gòn mà con ngưỡng mộ qua những ca khúc vượt thời gian, qua những người Sài gòn xưa mà con hết lòng khâm phục. Sài gòn nay, như một cô gái đẹp bị lũ du côn rạch mặt, nham nhở đến tội nghiệp. Hỗn độn, xấu xí, bẩn thỉu, và hỗn hào so với Hòn ngọc Viễn đông xưa.
  Quê hương con đó!
  Một ngày kia, con sẽ hiểu: đó là một phần máu thịt trong con. Con sẽ quay về với nó, như con cáo nhớ hang, con chim nhớ tổ. Con sẽ có cảm giác về nhà - coming home- như ta mỗi lần quay lại từ một thế giới đầy ánh sáng, đặt chân xuống Tân Sơn Nhất. Cái cảm giác tìm về tổ đó, nó là bản năng, nó dẫn dắt người Do thái quay về với mảnh đất Sion cằn cỗi, nó là niềm đau đáu của 2 triệu đồng bào con nơi đất khách. Không giải thích được bản năng tìm về cội nguồn đâu, con ạ! Mà cội nguồn con, đâu phải là Sài gòn hỗn độn hôm nay. Cội nguồn con đã bắt đầu, khi Lang Liêu mở tấm bánh chưng xanh mộc mạc tạ ơn trời đất. Gốc rễ con, đang phôi thai với mẹ Âu Cơ đem con lên rừng xuống biển.
  Về đây con! Về “mặc áo the, đi guốc mộc”, về mà “nghe chuyện tình bằng lời ca dao” , về để nhìn “bóng tre êm ru” lẫn “con diều vật vờ”, để thấy “trong đêm sao mờ lòng ta bâng khuâng theo gió vi vu”…Con đã lớn lên với ta, với những ca khúc này mà!
Ngày con về, chắc tóc ta đã bạc như lau như lách. Nhưng có hề chi, nếu máu ta vẫn chảy trong con lòng thương nhớ cội nguồn không bao giờ có tuổi.
  Nhớ về, nghe con!
  30.4.2009
  Dr. Nikonian

nhavietnam wrote on May 1
Trang nha Ban rat la Dep! Chuc Ban luon luon vui ve, manh khoe, yeu doi... vi moi nguoi chung Ta yeu doi mot kieu khac nhau... tuy noi minh song.
thuyvy260 wrote on May 1
Thanks , Dr Nikonian
thuyvy260 wrote on May 1
Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ
Mà khi xa nhớ thật nhiều

ĐTQ
hothu wrote on May 1
tự dưng đọc xong mà em vẫn thấy tiếc nuối... chút xót xa và lại thương cho mình cho những đứa con trai, con gái of chúng ta.... entry hay wa', nhưng mà hôm nay em sẽ ko xin vì xin mà đợi anh nói cho hay ko lâu wa' ,,,em sẽ tự ý copy....và gửi lời cảm ơn bi giờ thui....anh ko chịu cũng dzậy thui....saigon chảnh
heosua229christy wrote on May 1
hik con thì không theo phe phái chính trị nào hết, cũng không muốn quan tâm đến chuyện chính trị nhiều, cũng yêu quê hương Việt Nam và những giá trị truyền thồng từ ngàn đời nay, cũng từng bước chân sang 1 chân trời văn mình, tự do , không ngột ngạt khác, khi đã qua giai đoạn nhớ nhà thì cũng không có ý định về nữa,....thực lòng rất cảm ơn chú về entry này, 1 entry về quê hương đất nước rất hay và thấm thía cho những bạn trẻ xa nhà
ngocyen054 wrote on May 1
Lời thật mất lòng. Anh đã nói lên những lời rất thật về quê hương mình . Đất nước mình có nghèo nàn, lạc hậu, tham nhũng, đầy những tiêu cực... vẫn là nơi thiêng liêng nhất để tìm về, để xây dựng cho tương lai tốt đẹp hơn.

Y rất thích câu này của anh "Nhưng mà con ơi, dù nhếch nhác thảm hại đến vậy, đó vẫn là quê hương con. .."

" Thà mến đất xứ mình một nắm, hơn tham vàng phụ nghĩa nghìn cân..."
Entry này rất hay, anh ạ.
kimdungvu wrote on May 1
ở nhà khổ nhiều chút nhưng mà vui hông buồn .
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
hangnga75 wrote on May 1
doc xong tu nhien^ muon^' khoc' vi` nho' nha` ...
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
hoangguitar wrote on May 1
Tuyen…
"Anh đứng bên này, em đứng bên kia, thắc thỏm ngày ngày...". Con người chưa bao giờ sung sướng, đặc biệt với dân tộc bị đè nặng bởi ý thức hệ!
Ha
Tóm lại đi đâu, làm gì... vùng vẫy khắp năm châu bốn biển cuối cùng cũng nên về với cội nguồn của mình. Hà cũng từng khuyên một người bạn như thế!
Sweet…
Cái gì cũng có giá của nó bác à! Ngay cả những đứa con của bác, khi qua Mỹ rồi nó sẽ trở thành người Mỹ, nó sẽ không còn là con của bác nữa đâu! Còn chuyện oai hùng của lịch sử chống Tàu thì cũng đáng trân trọng! Nhưng suy cho cùng mình chống Tàu, chống Nhật, chống Pháp, chống Mỹ ... rồi cuối cùng để được gì cơ chứ ???
Lê Uy…
Entry này thật ý nghĩa và giàu cảm xúc. Em không dám lạm bàn nhưng em nghĩ người con trai có cái lý của anh ta !
Trang…
Thưa Cha,
Hôm nay con tính viết thư cho cha mà con bận học thi !
Con xin hẹn tối nay con sẽ viết thư để giải bày mọi thứ !
Xin cha yên lòng,
Con của cha,
Lilac!
Khúc …
CON sẽ trở về nhất định là như vậy.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
nguhanhsonn wrote on May 2
Thưa cha! chúng con sẽ về bởi vì chúng con là người Việt Nam.
Comment deleted at the request of the author.
nhavietnam wrote on May 4, edited on May 4
vùng vẫy khắp năm châu bốn biển cuối cùng cũng nên về với cội nguồn của mình

GOOD BYE VIET NAM!...
GOOD BYE VIET NAM!...
GOOD BYE VIET NAM!...






Chia se cung voi Ban nhung Power Points ma Ban co the Download xuong coi:(Moi Ban BAM CHUOT vao tam hinh)

Day la nhung Power Points cac nguoi quen biet goi den cho Toi


LOI TRAN TINH


TA CHANG VE CHI






Day la nhung Power Points do Toi sang tao




VIETNAM WAR SUMMARY



Good Bye VietNam


Neu Ban thay nhung tam hinh nay lam phat y Ban,
Toi thanh that xin loi va
xin Ban xoa gium. XIN DA TA.










GOOD BYE VIET NAM!...
GOOD BYE VIET NAM!...
GOOD BYE VIET NAM!...


pitsaw wrote on May 4
Cám ơn anh vì bài viết này. Cho em xin copy về blog giữ làm của để dành nhé ^^v
lienhoa2009 wrote on May 4
Em thích nhất bài viết này của anh.Bài viết đong đầy một tình cảm yêu quê hương sâu sắc . Lời văn thật giàu cảm xúc. Có gì đó vừa tha thiết vừa nhức nhối tâm can.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
pnikon wrote on May 26
Cảm ơn các bạn, vì lòng tri ngộ, vì đã đọc và chia sẻ bài viết này. Đặc biệt cảm ơn bạn Hoàng Guitar, đã post lại với nhạc nền Về đây nghe em của Trần Quang Lộc. Hẹn bạn một dịp cùng đi uống cafe, cùng nghe bản nhạc này trong thinh lặng
Dr Nikonian (www.drnikonian.wordpress.com)
Comment deleted at the request of the author.
chi2congdong wrote on Aug 8
Ba Hoang oi, chi2 khong ngo em minh thuoc Su VN nhu vay...Em co mot long yeu nuoc tham thuy , ngot ngao lam ! Thi ra 3 Hoang cua chi2 co ca mot dai duong sau tham voi nhieu noi khac khoai chu khong phai chi cuoi hi..hi..& sang xin chieu say khong thoi. Chi hieu em nhieu hon. Thanks ! Nhu vay la con trai cua em dang o xu Hoa ky a? O Chicago ha?



Không có nhận xét nào: