Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

Thơ vớ thơ vẩn

 



Yêu em môi ngọt như đường
Yêu em một phút tưởng chừng thiên thu
Yêu em buông nhẹ lời ru
Yêu em mê đắm mịt mù u mê
Yêu em quên cả đường về
Yêu em quên cả tông chi họ hàng
Yêu em dù có lỡ làng
Trái tim còn đập anh còn yêu em ( Xạo chút nhen )

Chờ em dưới gốc si già
Chờ em ở dưới cây đa đầu làng
Chờ em cột điện bên đàng
Chờ em cuối phố, chờ em giữa đời
Chờ em mộng mị chơi vơi
Chờ em tục lụy, chờ nơi thiên đàng
Chờ em chẳng chút phân vân
Chờ tôi một thóang, chờ nàng thiên thu

Xa em trời đất tối sầm
Xa em bít tết cũng thành cao su
Xa em anh thấy mình ngu
Xa em ăn nói lù đù vô duyên
Xa em, nhớ muốn phát điên
Xa em đường phố bỗng nhiên lạ lùng
Đèn xanh đèn đỏ đèn vàng
Nhấp nha nhấp nháy ngỡ rằng mắt em

Ghen vì em cứ cười hòai
Ghen vì em cứ nhìn trời bâng khuâng
Ghen vì cái ví em cầm
Ghen luôn cả chiếc váy đầm phất phơ
Ghen sang chiếc nón bài thơ
Ghen vì mái tóc phủ hờ vai em
Ghen thơ ghen nhạc ghen đàn
Làm em yêu cứ mơ màng quên anh

Giận em vì bắt anh chờ
Giận em đi học chẳng nhờ anh đưa
Giận em về giữa nắng trưa
Giận tia nắng gắt trêu đùa má em
Giận em trăn trở nhiều đêm
Mơ mây mơ gió không thèm mơ anh
Giận em mỗi lúc bình minh
Tung tăng chân sáo để anh đợi chờ


Tôi đã sống một cuộc đời quá đủ
Yêu ghét giận hờn thương nhớ vu vơ
Giờ nhớ lại những dư âm ngày cũ
Bỗng chợt buồn viết bậy mấy vần thơ

Không có nhận xét nào: