Thứ Ba, 16 tháng 6, 2009
Cầu siêu cho ai?
Sau lễ cầu siêu cho các liệt sĩ Côn Đảo nay lại đến lễ cầu siêu cho các liệt sĩ đường Trường Sơn.
Nếu tin rằng có linh hồn, hẳn những linh hồn này đã được siêu thoát vì họ chết cho lẽ phải, cho lý tưởng (như chúng ta vẫn thường nghe) và đâu cần phải cầu siêu. Niềm tin tín ngưỡng của đại đa số dân Á châu nói rằng chỉ có kẻ chết oan thì linh hồn mới không đuợc siêu thoát. Tiến hành lễ cầu siêu có thể khiến nhiều người nghĩ những linh hồn kia đã bị chết oan nên cứ vất vưởng mà không tán. Và lẽ nào chỉ ở Côn Đảo, đường Trường Sơn... mới có oan hồn bất tán? Còn những oan hồn tức tưởi của Cải cách ruộng đất, những oan hồn vất vưởng giữa câu chữ, chết trong cô đơn buồn tủi của Nhân văn giai phẩm...ai sẽ cầu siêu cho họ? Còn những linh hồn của người lính Sài Gòn ngã xuống khi bảo vệ Hoàng Sa, linh hồn của những người lính Hà Nội ở Trường Sa, ở biên giới Tây Bắc 1979...ai sẽ cầu siêu cho họ? Ai sẽ cầu siêu và cầu làm sao cho xuể để những linh hồn người Việt đi về cõi vĩnh hằng trong mát lành sau khi đã chết vì những đồng đôla ngoại bang, vì lý tưởng xa lạ?
Khái niệm linh hồn, thần thánh, Chúa -Phật...đã từng có lúc bị quy là "mê tín dị đoan" và bị gọi là "tệ nạn". Vậy những buổi lễ cầu siêu có phải cổ súy cho mê tín dị đoan? Vậy mới thấy, đi một vòng lớn cuối cùng người ta cũng phải trở về với dân tộc, với niềm tin đã ăn sâu vào lòng từ khi mới biết lũy tre làng, con sông quê...Có Đảng viên nào, khi còn là một đứa trẻ, lại chưa từng sợ hãi ù té chạy vì những câu chuyện ma mị nơi cây đa đầu làng, nơi ngôi nhà hoang cuối xóm...Cầu siêu cho người chết làm gì khi người sống còn buồn tủi!
Cầu siêu cho người đã chết hay cầu siêu cho ai?
T.B.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét