Thứ Hai, 1 tháng 6, 2009

Những vần thơ ứa nước mắt

Thơ ca tụng lãnh tụ mình đọc đã nhiều rồi, nhưng viết được như bác Nguyễn kim Thành đây thì quả là ..... Đến hôm nay tôi đọc lại mà vẫn còn té nước. ..Thơ thế mới là thơ chứ.

Tố Hữu "Stalin! Stalin!" 
 

Bài thơ "Stalin! Stalin!" của Tố Hữu làm năm 1953 khi nghe tin nhà lãnh đạo Liên Xô qua đời:

Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
Ông Stalin bên cạnh nhi đồng
Áo ông trắng giữa mây hồng
Mắt ông hiền hậu, miệng ông mỉm cười
Trên đồng xanh mênh mông
Ông đứng với em nhỏ
Cổ em quàng khăn đỏ
Hướng tương lai
Hai ông cháu cùng nhìn
Sta -lin! Sta-lin! 
Yêu biết mấy nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Sta-lin!
Mồm con thơm sữa xinh xinh
Như con chim của hoà bình trăng trong
Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, ông đã làm sao, mất rồi!
Ông Sta-lin ơi! Ông Sta-lin ơi!
Hỡi ôi Ông mất! Đất trời có không?
Thương cha thương mẹ thương chồng
Thương mình thương một thương Ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu nòi
Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu
Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Có người mới có ít nhiều vui tươi

Ngày xưa cùm kẹp dày vò
Có Người mới có tự do tháng ngày
Ngày mai dân có ruộng cày
Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai
Ơn này nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác một vai ơn Người
Con còn bé dại con ơi
Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông
Thương Ông mẹ nguyện trong lòng
Yêu làng yêu nước yêu chồng yêu con
Ông dù đã khuất không còn
Chân Ông còn mãi dấu son trên đường
Trên đường quê sáng tinh sương
Hôm nay nghi ngút khói hương xóm làng
Ngàn tay trắng những băng tang

Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời.\

songthu wrote on Apr 24
wuynh té nước gì ?hờ hờ, tui thì thấy sặc mùi...ninh nặng!
mutatwasabi wrote on Apr 25
Đúng là ứa nước mắt thật! Cứ như là đang khóc ông nội của tác giả ấy nhỉ... =))
mnguyet wrote on Apr 25
Thật đúng là..."Ngậm ngùi một nỗi đau"

ngẹn ngào ôi quá ngẹn ngào
bợ hay như vậy phải chào thua thôi
đau như đau trĩ phải ngồi
đọc lên dở khóc dở cười vì thương

thương cho con cháu đến trường
tội cho thầy giáo, tội luôn học trò
Ông ơi ông mất chi mô
để cho chúng phải đào mồ khóc ông!!

(Xin lỗi nghe. Chịu hết nổi phải nói chứ bình thường ba cái vụ này MN tui ít lên tiếng. Chả là ngày xưa nếu còn kẹt lại suýt nữa làm cô giáo, nghĩ đến cảnh phải leo lên bục phấn
để dạy đám học trò kiểu này cảm thấy xót ...)
laraqueen wrote on Apr 25
J'admire ton sens de l"humour :))
giaogia wrote on Apr 25
Hheheeh, đọc lại bài thơ của bác văn nô, GG cảm động quá xém té nhào khỏi XL, bác HG kiếm thêm bài về bác Mao nữa cho đủ bộ trên bàn thờ XHCN..
laraqueen wrote on Apr 25
Hinh minh hoa moi tuyet lam sao ..he he...:))
kimdungvu wrote on Apr 25
ôi buồn cười quá vậy mà Kd tưởng sẽ xem xong phải ứa nước mắt chứ.
hangnga75 wrote on Apr 26
sao em ko roi giot nuoc mat' nao` het^ DZAY^? hihiii...anh H tinh` cam do' wa' nha
lotushouse wrote on Apr 26
pác khéo lựa hình minh wạ nhở ;-)
thuyvy260 wrote on Apr 27
Smile

Không có nhận xét nào: