Rồi mai tôi cũng như người
Dẫu rằng cuộc sống lao đao
Dẫu rằng cay đắng…dẫu sao …vẫn còn
Dẫu rằng phiêu bạt muôn phương
Mới hay sống gởi vẫn hơn thác về
Cõi trần dẫu có chán chê
Dẫu rằng côi cút đi về quạnh hiu
Trong mơ vẫn thấy tình yêu
Giật mình còn đọng trên môi nụ cười
Rồi mai…vẫn biết rồi mai
Thiên thu vẫy gọi…
Mệnh đời cắt ngang
Giã từ một kiếp phong trần
Chỉ xin còn với nhân gian giọng cười
Rồi mai tôi có xa người
Xin trong quên lãng có lời tri ân
Cảm ơn một kiếp phong trần
Cảm ơn dù chỉ một lần chào nhau
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét