Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

Hình như là thơ tình…




Tôi vẫn yêu dù mưa hay nắng
Tôi vẫn yêu dù cho em có mắng
Tôi vẫn yêu dù thều thào hổn hển
Tôi vẫn yêu dù không còn một cái răng

Trời có mưa tôi ru tình ướt đẫm
Trời nắng ư? Tôi cởi áo ra yêu
Trời bão giông tôi yêu tình cuồng lọan
Trời thanh bình tôi yêu giấc cô miên

Ơi người con gái không tên
Sao người cứ mỗi đêm đêm lại về
Hôn tôi trong lúc ngủ mê
Để tôi sáng dậy thấy tê môi mình

Chào em quí phái
Chào em trang đài
Chào em tục lụy
Chào em viễn mơ

Đời tôi rạng rỡ
Đời tôi mong chờ
Đời tôi mệt lữ
Đời tôi bơ vơ

Xưa có chàng trai ở một mình
Đêm đêm làm bạn với yêu tinh
Nay tôi chăn gối hờ hững quá
Đợi em về gầy cuộc ái ân

Em đi để lại hồng trên má
Đỏ trong tim và trắng xát nỗi buồn
Anh nằm lại ôm lòng nức nở
Mộng liêu trai mà ngỡ cuộc tình gần

Thôi đành ôm blog ái ân
Thôi về ngủ muộn phân vân cô tình
Thả hồn vào cõi vô minh
Quăng vần thơ nhạt thấy mình ngu ngơ

P.S. Đang say tình và cả say thơ thì nghe mùi khét. Hỡi ơi! Soong cá cháy rồi. Trưa nay ăn mắm thôi. Bèn tức cảnh…và cả tức khí nữa

Tình là tình nhiều khi không mà có
Tình là tình nhiều lúc đói nhăn răng
Chữ tình là chữ mần răng
Mà sao ta mãi lăn tăn vì tình

Không có nhận xét nào: