Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009
Ngày mưa...ngày rất vội
Ngày mưa đi nhậu. Cũng vì mưa nên say. Chả viết được gì. Thấy có bài thơ của Gió heo may hay quá bèn chôm về đăng, thêm vài câu cho có cái gọi là thơ ăn theo. Vậy là hôm nay ta cũng có một entry. Hà hà
Ngày mưa
Em gom nỗi buồn ngồi nhớ nắng
Lũ chim non im lặng .
Trong vòm lá thưa
Ngày mưa
Phố liêu xiêu vạt áo gọi mùa
Tháng năm gởi cái nhìn màu phượng đỏ
Lòng em đó mỏng tang như gió
Thổi mùa về thương nhớ một vầng trăng
Ô cửa quen vắng một khúc đàn cầm
Giọt mỏng mảnh nghiêng nỗi buồn trong vắt
Có chút nhớ ngọt ngào như ướp mật
Ngẩn ngơ thềm rụng mấy cánh tàn hoa
Ngày mưa
Ánh đèn đêm cô độc nhạt nhòa
Lơ đãng níu một nụ cười….muốn khóc
Bầu trời rộng có vì sao quên mọc
Con đường quen có bước nhỏ quên về
Tình bây giờ xa mấy dặm sơn khê
Anh bây giờ xa mấy trời cách biệt
Ngày mưa
Chút tình xưa xanh biếc
Chờ mùa thơm thả chút nắng thu vàng
Tháng năm
Buồn
Hiu hắt gọi mùa sang
Ngày lơ đãng , ngày mưa , ngày rất vội.
Và đây là bài: Ngày mưa...việc gì mà vội
Tháng năm
Buồn
Ngày vất vả, ngày nào cũng lội
Em đi về, lóp ngóp sao mà tội
Chờ nắng lên phơi mấy sợi thơ vàng
Ngày mưa
Thơ cũng ướt
Những giòng thơ sũng nước
Cơn gió chiều
Chui vào thơ trốn rét
Chợt rùng mình , nhớ một cánh tàn hoa
Ngày mưa
Nỗi buồn hoá thân thành giọt lệ
Rơi xuống trang thơ
Thành đóa hoa sầu lung linh
Nghiêng mình chờ nắng
Trời mưa
Tôi ngồi trong quán vắng
Cười ngu ngơ
Chợt mong trời đừng nắng
Để em buồn, làm thơ
Cho tôi ké...
Chút tình thơ
Vu vơ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét