Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009

SAMSARA - CÕI TA BÀ

Khó có một tình yêu nào đẹp hơn tình yêu giữa Tashi và Pema. Họ yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.

Vì nàng, mà chàng đã bỏ dở con đường tu hành, sau 3 năm 3 tháng 3 tuần 3 ngày ngồi thiền trong một hang núi. 

Vì nàng, mà chàng đã lý sự với vị cao tăng rằng ngay chính Tất Đạt Đa cũng từng phải nếm trải mùi đời trước khi quay trở lại hành đạo và đắc đạo.

Tashi lặng lẽ bỏ thiền viện để xuống núi, tắm mình trong con sông đời, rồi tìm đến ngôi làng, nơi chàng đã đến chúc phúc tại hội mùa và bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của Pema. 

Mối tình của họ trôi đi như trong mơ. Nhưng thực tại lại không phải là mơ. Những vất vả của đời sống, những trở ngại và cạm bẫy nối tiếp nhau xuất hiện, khiến Tashi thấy rằng đường trần đối với chàng thật nặng gánh.

Và giống như năm nào rời bỏ thiền viện xuống núi, chàng lặng lẽ bỏ nhà ra đi trong đêm, để lại người vợ trẻ cùng đứa con trai. Chàng tìm đến con sông xưa, rửa sạch bụi trần để quay lại thiền viện.

Nhưng những ràng buộc của đời người trần tục không cho phép chàng tiếp tục con đường của Tất Đạt Đa. 

Một cái kết thật khó nhận biết. "Làm sao để ngăn một giọt nước khỏi bị bốc hơi? Hãy ném nó xuống biển?" Biển là ở đâu? Thiền viện hay ngôi nhà nơi vợ con Tashi đang chờ?

Quá nhiều điều được gói ghém trong bộ phim dài gần 2 giờ đồng hồ của đạo diễn gốc Ấn Nalin Pan. Nhưng điều đáng kể là tất thảy đều được gói ghém gọn ghẽ và cuốn hút.

Một bộ phim về người tu hành, nhưng đủ cả hỉ nộ ái ố, bạo lực và tình dục... Tất cả diễn ra trong khung cảnh đẹp một cách hoang sơ kỳ lạ của Tây Tạng trên nền nhạc huyền bí và quyến rũ. 

Rất đáng xem trong dịp lễ tình nhân.

Không có nhận xét nào: