Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2009

Đến chết vì cười mất

Đọc cái này buồn cười phết. Bài viết nói về công của ông Lê Đức Anh, nguyên Chủ tịch nước với Nhịp cầu ngoại giao Việt-Mỹ. Nhưng đọc cả bài chẳng thấy nói gì tới những đóng góp của ông Anh khi ông làm nguyên thủ mà chỉ đề cập tới việc ông xóa bỏ "định kiến" bằng cách đồng ý cho con gái giáo sư Nguyễn Huy Phan lấy Việt kiều Mỹ (cái này không biết tác giả có liên hệ với đám cưới gần đây của ái nữ Thủ tướng không) và cho con trai đi học Harvard.  

Kể ra, đóng góp cho nhịp cầu ngoại giao Việt-Mỹ bằng cách cho con đi học Harvard cũng là một đóng góp lớn lao. Sau tấm gương hy sinh của bác Anh, nghe nói nhiều bác khác cũng "dũng cảm" cho con đi Mỹ học. Hình như con trai Thủ tướng Dũng cũng làm luận án TS ở Mỹ thì phải, nhưng hình như không phải Harvard.  

Lạ là một bài viết về lịch sử, đề cập tới cựu nguyên thủ mà không hề có ngày tháng gì, ví dụ những chi tiết như ông Nguyễn Huy Phan sang Mỹ vào năm nào, con ông lấy Việt kiều năm nào, con ông Lê Đức Anh đi học ở Mỹ năm nào không hề được nhắc tới. Ca ngợi một người vì những đóng góp của người đó trong giai đoạn quan hệ Việt-Mỹ căng thẳng, mà không hề nhắc tới thời điểm cụ thể thì bài viết còn giá trị gì? 

Đại tướng Lê Đức Anh với nhịp cầu quan hệ Việt - Mỹ 

"Thế là sau 140 năm quan hệ Việt - Mỹ bị gián đoạn, giờ được nối lại bởi một người dám đứng mũi chịu sào, tái thiết chiếc cầu đó - Đại tướng Lê Đức Anh - để quan hệ Việt - Mỹ ngày càng phát triển, hợp tác toàn diện một cách tốt đẹp như ngày hôm nay." 

Trong bài còn có đoạn này:  

"Để loại bỏ dị ứng và xoá đi những mặc cảm với Mỹ, lúc này con trai Đại tướng Lê Đức Anh là Lê Hà đang công tác ở Bộ Kế hoạch - Đầu tư thi đỗ Đại học Harvard ở Mỹ. Lãnh đạo Bộ Kế hoạch - Đầu tư hỏi Đại tướng Lê Đức Anh: ""Có cho cháu Hà đi không?" Đại tướng Lê Đức Anh nói: ""Cứ cho cháu đi để bớt dị ứng với Mỹ, vì dư luận thấy con Chủ tịch nước còn đi Mỹ học có làm sao đâu, huống hồ là mình""

Không có nhận xét nào: