Thứ Tư, 18 tháng 2, 2009

Không biết xấu hổ

Nước Nam ta dạo này phong thủy không tốt, có quá nhiều người không biết xấu hổ. Và đáng tiếc thay, những người không biết xấu hổ đó vẫn hàng ngày rêu rao trên báo chí, huấn thị, chỉ bảo nhân dân. Từ "hiệp sĩ" Nguyễn Tử Quảng cho rằng hình phạt 12 năm tù cho blogger là "hết sức thích đáng" cho tới ông Thứ trưởng Bộ 4T muốn cấm người ta viết những suy nghĩ, cảm xúc của mình về các vấn đề xã hội. 

Thử nghe ông Phó Chủ tịch Thường trực TP HCM Nguyễn Thành Tài phát biểu gì về vụ PCI:

"Ông Tài cho rằng: “Đối với mỗi quốc gia và ngay cả Việt Nam, khi đưa một công dân hay một tội phạm nào ra xét xử thì cũng phải có chứng cứ để luận tội. Cho nên nếu phía bạn cho rằng PCI đã hối lộ cho nhiều quan chức ở Đông Dương (chứ không phải chỉ riêng TPHCM). Vậy thì hãy đưa ra bằng chứng, chúng tôi sẽ tiến hành xét xử, không thể nói chung chung....

Tôi đã trình bày quan điểm của lãnh đạo thành phố và đã được Thủ Tướng chấp thuận về cách giải quyết. Chỉ cần khi nào phía bạn đưa ra chứng cứ thì sẽ cho tiến hành xử lý. Còn nếu cần hỗ trợ, các cơ quan chức năng tại thành phố sẵn sàng hợp tác tốt nhất cho phía bạn tìm chứng cứ. Tuy nhiên cho đến nay vẫn chưa thấy phản hồi gì từ phía bạn”

Ông Tài phát biểu cứ như rằng đây là việc của Nhật, chứ không phải của Việt Nam??? Tại sao khi một quan chức chính quyền bị tố cáo ăn hối lộ, chính quyền thành phố Hồ Chí Minh lại không chịu điều tra mà cứ đòi "bằng chứng" từ phía Nhật? Ông Tài cứ làm như là việc điều tra PCI chỉ là làm ơn cho Nhật, là hỗ trợ cho Nhật nếu họ yêu cầu chứ không phải là việc của chúng ta.

Ở đây, không ai đòi ông Tài (hay ông Hải, ông Dũng...) phải đem ông Sĩ ra xử tù. Nhưng tại sao cứ phải có bằng chứng từ phía Nhật thì mới xử lý. Thế thì cơ quan công an làm gì, chính quyền thành phố làm gì, Ban chống tham nhũng của Đảng, Ban kiểm tra của Đảng, Ban Thanh tra của Chính phủ... làm gì? Chẳng nhẽ họ không thể tiến hành điều tra một quan chức khi có nghi vấn (và nghi vấn này hiện rất xác đáng từ lời khai của bị can PCI và kết quả điều tra của cơ quan điều tra Nhật) rằng quan chức đó phạm tội? 



"Các cơ quan chức năng tại thành phố sẵn sàng hợp tác tốt nhất cho phía bạn tìm chứng cứ"- nói mà không biết thẹn. Khi một quan chức Việt Nam bị tố cáo ăn hối lộ 2,6 triệu USD, khi cơ quan tư pháp Nhật Bản tìm thấy đủ chứng cớ để kết tội những người đưa hối lộ cho quan chức đó với số tiền 820.000 USD thì việc nhiều nhất mà chính quyền thành phố HCM làm được là "hồ trợ" cho bạn "tìm chứng cớ". Chứng cớ ở đâu? Có chứng cớ nào bị tiêu hủy trong 6 tháng án binh bất động vừa qua không, khi người bị tố cáo vẫn giữ nguyên cương vị và hoàn toàn có thể tiêu hủy tất cả những bằng chứng nào anh ta có thể tiêu hủy, tẩu tán tất cả những tài sản bất chính nào mà anh ta có thể có do phạm tội? 

Với những nhà lãnh đạo không có dây thần kinh xấu hổ như thế, chúng ta sẽ còn đi tới đâu? Quyết tâm chống tham nhũng của chúng ta là ngồi đợi phía nước ngoài đưa ra bằng chứng! Nhưng ngay cả khi phía nước ngoài đưa ra bằng chứng thì "người ta" có quyết định thí xe hay không, thì sẽ còn là một chuyện khác. Thí tướng thì tất nhiên là không bao giờ.

Nực cười ở chỗ hình như phía Nhật Bản không còn cần Việt Nam "hỗ trợ" "tìm chứng cớ" nữa (sau 6 tháng vô ích) khi trước tòa, cơ quan công tố đã tìm được đủ bằng chứng và bị can đã nhận tội đưa hối lộ. Họ cũng không yêu cầu VN "hỗ trợ" "tìm chứng cớ" nữa mà đang gây sức ép buộc Việt Nam phải làm rõ các vụ việc tham nhũng vốn ODA và cải thiện cơ chế quản lý ODA nhằm chống tham nhũng bằng cách tạm ngừng cam kết viện trợ 800 triệu USD trong năm 2008. Quả bóng đã được đẩy sang chân đội tuyển Việt Nam rồi. Và trong khi đó, ông Phó Thị trưởng Sài Gòn vẫn cứ khẳng định là ông sẽ hỗ trợ phía Nhật tìm chứng cớ!

Không có nhận xét nào: