Đang mò mẫm viết một entry hướng dẫn những mẹo cơ bản cho người mới vài Multiply, liếc qua vài tờ báo tí lại gặp chuyện bực mình. Lâu nay báo trong nước chỉ còn đọc mỗi hai trang Vietnamnet và VnExpress, các báo khác mình xoá hẳn khỏi Bookmark rồi. Nhà báo Trương duy Nhất nói đúng : “Bây giờ tờ báo nào cũng là báo Nhân dân”. Mà báo Nhân dân thì ai cũng biết là độc giả đông thế nào rồi.
Cái tin trên báo làm mình cáu sườn là như thế này đây :
- “Hoan nghênh Thủ tướng đã có quyết định sáng suốt, hợp lòng dân...". Rất nhiều bạn đọc VietNamNet bày tỏ sự vui mừng trước chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ dừng xây khách sạn trong Công viên Thống Nhất.
Và sau đó là một lô những comment của nhân dân bày tỏ lòng biết ơn trước quyết định “sáng suốt” của Thủ tướng chính phủ, một quyết định “hợp lòng dân”. Trời đất, quả là để làm được thủ tướng của cái đất nước này không dễ chút nào. Phải lo từ chuyện trên trời ( vĩ mô ) đến những chuyện dưới biển ( vi mô ). Cứ chuyện gì nhùng nhằng mãi giải quyết không xong là lại đến tay thủ tướng. Mà có phải đến được thủ tướng là xong đâu. Thủ tướng đếch có quyền cách chức, chỉ có quyền chỉ thị và yêu cầu báo cáo trước ngày xyz gì đó. Đến ngày đó mà không báo cáo thì … thôi, chẳng ai làm gì nhau cả. Cầm quyền ở Việt nam ta vui tè, còn nhộn hơn cả trong rạp xiếc nữa, Thật đấy.
Thế là thủ tướng luôn luôn sáng suốt, chỉ có mấy thằng ở dưới làm bậy thôi. Đoàn xiếc trung ương đã thế thì các đoàn xiếc địa phương cũng tha hồ diễn trò khỉ. Cũng “kiên quyết”, “dứt khoát”, “nhất định”, “bất kể ở cấp nào”….Bùi Giáng có đội mồ sống lại cũng phải nghiêng mình trước khả năng vặnvẹo, biến thể ngôn ngữ của các quan nhà ta. Thôi, bỏ cái đám quan lại đó ra. Cái bọn ăn tàn phá hại đó nói cũng thế thôi, chúng có còn dây thần kinh xấu hổ đâu mà nghe. Cái làm tôi bức xúc nhất chính là thái độ của nhân dân. Dân ta còn có cái não trạng “hoàng thượng anh minh” đến bao giờ nữa đây? Bỏ tiền ra đóng thuế cho một đám lính làm việc, làm không được việc phải làm lại tốn công tốn của lẽ ra phải mắng cho mất mặt ra cho chừa, không chừng còn cho vài cái bợp tai để nhớ đời. Hà cớ gì lại phải “biết ơn”, “vui mừng”.
Cứ thử tưởng tượng đi. Ta thuê một nhà thầu dẫn một đám thợ đến làm việc. Bọn này làm bố láo hư cả đống. Thằng nhà thầu chạy tới bảo thợ phải làm lại, ta phải chi tiền cho việc sửa lại những hư hỏng này. Thế là ta vui mừng khom lưng rót trà mời thằng nhà thầu “ May có chú sáng suốt không thì chết anh rồi”. Rõ nực cười!
Bây giờ ngừng lại, đền cho nhà thầu 14,5 triệu đô la. Chắc lấy từ tủ của bà thủ tướng. Ngài cứ sáng suốt vài bận thế này thì dân chúng ta chuẩn bị tay gậy tay bị gia nhập cái bang chắc luôn.
Còn có mỗi một hai tờ báo đọc đỡ mà điệu này chắc phải xoá cả cái thằng Vietnamnet này luôn quá. Kể cũng tội, mới có một năm mà thay mấy đời tổng biên tập thì thằng quái nào chả rét. Nhưng cứ để đấy thì lâu lâu lại bực mình, dang dở cả cái sự nghiệp bờ lốc của mình. Chán thế đấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét