Lại một bài “ thơ phổ từ nhạc”. Điều kiện trúng thưởng như cũ ( xem bài trước)
Vô đề vô số ( diễn Nôm là Bài không tên không số )
……Nâng niu cuộc tình
Như hoa mới nở
Anh yêu đời mình ?
Như quên hơi thở
Anh quên sầu đời?
Vì em! Vì em
Ôi! Đêm thẹn thùng
Môi khô cháy đỏ
Đốm lửa đầu đời
Tắt rồi! Ngày xưa.
Ngày xưa…
Cơn mưa buồn phiền
Dài bao nhiêu ngày
Hôm nay mới gặp
Mặt trời dịu hiền
Xa xôi mà gần
Bâng khuâng như đã…
Yêu hoa mười giờ
Để rồi ngày qua…
Ngày qua.
Vẫn thân du tử
Quán rượu là nhà
Như ngôi “tinh tửu”
Trên dãy Ngân hà
Chiều say ngất ngưỡng
Hát bài tình lơ...Tình lơ…
Ôi! Ta ngù ngờ
Như hòn đá vỡ
Em ngồi lên trên
Bên giòng suối buồn…
Em làm tôi sợ
Nước mắt chực tuôn
Than nguội, tro tàn…
Lang thang một kiếp
Yêu tôi làm gì?
Mượn ly rượu dỏm
Làm thơ, làm thơ
Thơ ta ngù ngờ
Như con gà mờ
Gục đầu xó bếp
Con tim mù lòa
Khổ cho đáng kiếp!
Phải chăng ngờ nghệch?
Chẳng hiểu tình em…
Tình em!
Rồi tàn cuộc say…cuộc say!
Tôi không còn buồn…
Bỗng nhiên quên sầu.
Bỗng yêu bầu trời
Và yêu cuộc đời…
Mượn nhạc phổ lời
Tặng em, tặng em.
Phan tiên Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét