Chợt nghe vọng sang bài Hello của Lionel Ritchie. Bao nhiêu ký ức tràn về. Nhớ một đêm trắng ngồi dịch bài này sang tiếng Việt để tặng em. Bây giờ tay nghề ngon hơn hồi ấy nhiều nhưng dịch lại không được nữa rồi. Không có tâm trạng yêu sao dịch được. Chỉ nhớ câu “ Hello! Is it me you’re looking for?” Mình dịch là “ Hello! Em chờ anh hay em chờ ai? “. Lúc ấy mắt hai đứa đã có đuôi rồi, đã từng kinh qua những ngọt bùi đắng cay của tình yêu rồi. Hôm rồi gặp lại em khoe vẫn còn giữ bài thơ đó. Em vẫn vậy. Anh vẫn thế. Đuôi mắt đã dài hơn. Chợt nhớ cụ Phan Khôi “ Ra về đôi mắt còn có đuôi”. Hình như thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét