Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2009

Tâm sự của một nhà giáo

Đăng ngày: 11:27 01-03-2009 

Mới làm xong một chương trong loạt bài tự truyện, dạo quanh một vòng các blog của bạn bè để nạp năng lượng. Tình cờ đọc được trên blog của một đồng nghiệp một bài tâm sự về nghề. Dù chưa đầy đủ nhưng nó nói lên rất nhiều điều về nghề giáo, về những bức xúc của những người thật sự tâm huyết với nghề. Bèn xin phép bạn post lên đây. Mong chia xẻ được ít nhiều cùng các đồng nghiệp và các em học sinh thân yêu


Sáng hôm nay vào Blog của friends , lượn một vòng quanh thế giới , đọc nhiều bài viết hay và luôn cả những Comment . Điều mình suy nghĩ nhiều nhất là trong đó có nhiều Blogger là PHHS có cách đánh giá rất hay rất tốt về giáo dục ! Hôm nay mình cũng có nhiều chia sẻ đến cho mọi người với suy nghĩ của người trong cuộc .  

Thật sự thì ngày xưa thầy cô giáo ít có ai trách mắng học sinh , đôi lúc chỉ là một cái nhìn , học sinh cũng biết mình sai ở đâu mà sửa vì ngày đó học sinh ngoan hơn bây giờ .Không bao giờ học sinh dám cải , hay trả lời với giáo viên như thế hệ @ hôm nay . PHHS ngày xưa không bênh con như bây giờ . Con mình sai thì đem về nhà mà dạy chớ không la la ó ó klhi GVCN gọi ĐT đến nhà mắng con té tát ngay trong ĐT dù GVCN chưa buông máy  

Học sinh như những tờ giấy trắng , người lớn vẻ cái gì thì cứ thế mà định hình về nhân cách . MM thường hay đánh giá học sinh qua cách ăn , cách nói của học sinh với mọi người xung quanh . Một học sinh không ngoan trả treo với thầy cô giáo thông thường là từ một gia đình không dạy nổi một đứa con , thế nhưng lại xót xa khi cô giáo quở phạt con mình vì tội không thuộc bài , không làm bài . Một học sinh sẽ không thể nào trân trọng và thương yêu thầy cô mình khi ở nhà Cha và Mẹ luôn nói xấu thầy cô , có quan niệm không tốt về giáo dục . Dĩ nhiên cái gì cũng có thuyết tương đối không tuyệt đối , mà con người luôn đòi hỏi sự tuyệt mỹ khi bản thân một gia đình , bản thân của con người là một tập hợp " TÓAN TẬP MỜ " .  

Mình rất thích cách giáo dục học sinh của thủ tướng Ấn Độ Ganđi : Giáo dục học sinh quậy và phá bằng cách cho đi tham quan miễn phí ở hai nơi miễn phí : Nhà thương và nghĩa trang ! Nói như phim Hồng Kông là : Chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ " Thấy con mình bị thầy cô giáo quở phạt thì đau , thì xót chửi 8 phương trãn địa nhưng khôing hề biết mình đang ở đâu mình nói gì và nói như thế nào . PHHS thời @ có khác gì học sinh thời @ . Chả trách làm sao thế hệ trẻ và cứ thế đổ lên trên đầu những người tạo ra sản phẩm mà không biết rằng sản phẩm chỉ thực sự tốt khi nguyên liệu cơ bản tốt và thực sự tốt và được đánh giá cao qua sự nhào nặn tái tạo của xã hội !  

Một HS bị GVCN phạt quét lớp 2 ngày vì đi học mà sơn móng tay , ăn nói bổ bả với thầy cô bộ môn . GVCN mời PHHS vào và thú thật không thể nói gì thêm và cũng không biết nói gì khi GVCN quan sát tổng thể PHHS : Móng tay còn đỏ hơn móng tay của con gái , và trước mặt bao người chửi con ĐM ... và khỏi nói gì thêm .... cho PHHS về ! 

Có PHHS coi trường học như một nơi để gởi con vì nhà trẻ không nhận HSTHPT ! làm sao thuộc bài và học tốt ??? 

Lòng buồn mênh mang và trách ai đây ! Sức chịu đựng của con người hình như đã trao tặng hết cho những người làm giáo dục !  

Nhưng tất cả đều không phải thế và không phải PHHS nào cũng như thế !  

Hình như cả đời đi dạy cái MM tự hào nhất là " những gì mình tao ra là chính sức lực của mình , đêm ngủ ngon và không trăn trở vì ko ăn hối lộ hay đút lót của bất cứ ai để đem đến trong cơn mơ là những ác mộng như những nghành nghề khác . 

Vui và bằng lòng !

Không có nhận xét nào: