Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

Tôi làm thơ … đàng hoàng nè

Làm hài thi ( chơi chữ cho sang, tức là thơ hài đó. Đừng có nhầm là thi hài thì bỏ mịa tui) hoài cứ bị cô em thần y kê đòn gánh dữ quá. Nay chuyển sang chính thi ( cũng như chính kịch ấy mà). Muốn làm loại này thì cần phải có tâm trạng một chút, chứ không như làm thi hài, í quên hài thi, thì cứ vừa nhe răng cười vừa viết là 30 giây xong một bài. Bắt đầu tâm trạng nhé. Không cười nữa. Ai chọc tớ cười thì cư nhớ: tớ là cây đòn gánh à nha. Rồi , bắt đầu thấy đau khổ rồi, Viết thôi.

 Có những nỗi buồn…
 ( giàn hát bè phải đệm : có những, có những nỗi buồn)
 Như giọt sương – mong manh 
 Khô ngay khi nắng lên
 Có những nỗi buồn…
 Như ngọn lửa - rừng rực 
 Thiêu đốt trái tim ta
 Có những nỗi buồn…
 Như giông bão – cuồng loạn 
 Giật tung đời ta
 Có những nỗi buồn …
 Như bầy sói đói – điên rồ
 Cắn xé đời ta
 Có những nỗi buồn
 Như lũ sâu mọt - lặng lẽ
 Gặm nhấm đời ta
 Nhiều lắm… thơ nào tả cho hết
Những nỗi buồn ấy ta đã trải qua rồi
Ta biết rồi ta sẽ còn buồn
Nên ta muốn tìm một nỗi buồn sang trọng,
một nỗi buồn đàng hoàng đĩnh đạc, 
một nỗi buồn tung trời lên Bắc đẩu,
một nỗi buồn tan tác bụi thu bay
Nhưng ta biết ta chưa đủ tầm…
Đành chịu buồn như con chó ốm của Nguyên sa
Ủ ê…Bèo nhèo……

Không có nhận xét nào: