Tôi rón rén lội ngược về tuổi thơ tôi Thăm lại khu vườn nhỏ Ngắm lại con phố xưa Thấy một thằng bé chân ghẻ ơi là ghẻ Tung tăng chân sáo Chợt dừng lại nấp sau cột điện Ngắm cô bé hàng xóm đang tưới hoa Rồi về mơ những giấc mơ…đầy hoa Thằng bé chân ghẻ đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân Và cô bé khép nép e lệ khi Lục Vân Tiên nắm tay …Rồi hết… Ngay cả mơ cũng không mơ cho trọn vẹn. Tôi lang thang qua trường nữ trung học Ngang qua College Francaise Thấy tôi đỏ mặt bước vội Tưởng như ngàn con mắt cú vọ đang dõi theo mình Ôi tuổi thơ tội nghiệp Chỉ dám lén lút nhìn bầy tiên áo trắng sau khung cửa Và thầm ước mình là Ngọc Hoàng thượng đế Ước mơ kỳ quặc Ngọc Hoàng thượng đế để làm gì chứ ? Đến cả ước mơ cũng chả trúng trật vào đâu Tôi lại rong ruổi về một khoảng đồi xơ xác Đêm đêm vẳng tiếng cối 82 ly Giấc ngủ chập chờn bên công sự Những xác bạn bè không nguyên vẹn Những giọt nước mắt người vợ trẻ , đứa con thơ Những lần về phép đốt mình trong men rượu Có lỡ yêu cũng không dám nói thành lời Có hay ho gì khi biến một người con gái thành quả phụ? Một em bé thành cô nhi ? Và cứ thế tuổi thanh xuân trôi… Chỉ lội bấy nhiêu đã thấy người mệt lả Chọn được một niềm vui Lại vấp phải khối kỷ niệm buồn Giá mà tôi khóc được Ừ… Giá mà tôi khóc được… |
trangluong wrote on Nov 9 anh 2 làm bài thơ này hay và cảm động ! Em cũng nhìn thấy đâu đó trong hồi tưởng cái thằng bé rón rén ấy ! Anh lóc cóc đạp xe qua những chặng đường thành phố Thấy đâu đó bóng mình tần ngần đứng đợi xe bus, Đợi môt cái nhìn thân quen mà xa lạ kiêu kỳ ngồi xuống cái chỗ anh giật dành mỗi ngày toát mồ hôi những chuyến bus ngươc xuôi mà không đưa đuơc người lên nấc thang danh vọng cai nhìn xa lạ vuột thoát ra khỏi những năm tháng thân quen Anh xiêu vẹo lang thang về xóm vắng xóm thì đông bè bạn vắng nơi nào tìm một niềm vui qua ly bia đắng bia lạt mồm , không đáng nổi vị bia hì hì ... dạo này bị anh 2 ám ảnh trong từng câu thơ |
ngocyen054 wrote on Nov 9 Đến lúc này mà nằm điểm lại đời mình có sớm lắm không anh ? Bao giờ mới mạnh dạn quay ngược về tuổi thơ mà không phải rón rén trong một đôi chân lúc nào cũng đầy ghẻ ? Nói ghẻ mới nhớ, lúc nhỏ mình cũng ưa lê la lắm, bất kỳ lúc nào trên người cũng mang một vết thương, thành một ổ mủ xanh. Bữa nọ, tự nhiên sực nhớ, lâu lắm rồi mình quên mất cảm giác trên người có ghẻ... Tuổi thơ bọn mình có ai mà không có ghẻ ? Mà thôi, cay đắng, ngọt ngào, lận đận, hạnh phúc nửa vời...đều đã nếm trải, thỉnh thoảng lội ngược tìm về, thì lựa chỗ nào vui vui ghé đến, chỗ nào âu sầu thì thôi, dẹp qua một bên. Để không phải ước "giá mà tôi khóc được !"... |
biengbiec wrote on Nov 9 Tuổi già hạt lệ như sương ??? |
gioheomay wrote on Nov 9 Hành trình xuôi luôn có cái ngoái đầu Hành trình ngược lại lao xao cười khóc Phía trước là con dốc Phía sau là ảnh hình Ta leo dốc đời với chút nhớ ...đôi khi làm lòng đắng nghét . Bài thơ buồn quá ...làm Gió buồn lây đấy. Thì có ai mơ một giấc mơ trọn vẹn đâu anh nhưng ít nhất ta đã có một giấc mơ đẹp , cái gì đẹp đều ngắn như thế cả .Lâu lâu lại thấy lòng chùng xuống thấp đến thế .... đến phải tự hỏi : Giá mà tôi khóc được ...? Thi thoảng Gió cũng phải hỏi mình như thế _ vì ngay gió khóc bây giờ sao khó đến ngạc nhiên . Ngày mai sẽ qua anh H nhé |
chi2congdong wrote on Nov 10 Đã bỏ công đi trong hành trình ngược ngạo sao lại quên caí cảnh Cộng đồng.. Giấc mơ nào cũng không trọn vẹn..thì thôi hãy tận hưởng ngày hôm nay. Khóc không được thì cười cho xong đi anh 2 Hột Diều của 3 con nhỏ em xí xọn ! |
haihoang60 wrote on Nov 10 HX lội tiếp dùm anh cái cảnh Cộng đồng DH rồi đó "Anh lóc cóc đạp xe qua những chặng đường thành phố Thấy đâu đó bóng mình tần ngần đứng đợi xe bus, Đợi môt cái nhìn thân quen mà xa lạ kiêu kỳ ngồi xuống cái chỗ anh giật dành mỗi ngày toát mồ hôi những chuyến bus ngươc xuôi mà không đưa đuơc người lên nấc thang danh vọng cai nhìn xa lạ vuột thoát ra khỏi những năm tháng thân quen" Thấy thấp thoáng bóng Ba HG kiêu kỳ ngày đó không? Và một thằng Ba Hoàng lăng xăng xí chổ cho chị hai |
kimhoan55 wrote on Nov 10 Giờ mới vào được đây anh. Đọc entry nào của anh dù dí dỏm em vẫn thấy từng giọt lệ, nhỏ xuống đời , nhỏ xuống một thân côi. " Chọn được một niềm vui Lại vấp phải khối kỷ niệm buồn Giá mà tôi khóc được Ừ… Giá mà tôi khóc được…" Được chứ anh hãy khóc Lặng lẽ trong đêm nhớ lại bấy nỗi đau Được chứ anh Ngày tháng đã qua mau Cho bao nhớ thương chất chồng đời hoang vắng Xòe đôi tay cuối đời bàn tay trắng Ngoảnh lại nhìn trùng trùng bóng hình xưa Ngoảnh lại nhìn bao tiếc nhớ cho vừa Nghe quanh quất chuyện xưa nhớ cơn mưa đầu hạ Nghe nỗi buồn sao mênh mang chi lạ Cuộc hành trình dằng dặc bước chân đã xa rồi Cứ khóc đi anh Dù ngày vẫn nụ cười Hãy cứ khóc nếu lòng anh chạm phải Đêm thu sầu hay buốt lạnh những đêm đông Con đường đi một hành trình hun hút bóng Nghe xót xa đời nghe tiếng gọi hư không Đêm trở mình nghe hoang vắng mênh mông Anh cứ khóc Cho lòng nhẹ nhàng anh nhé Có chọn được niềm vui cứ bình thản nhớ nỗi buồn Vì cuộc đời phải có buồn vui song đôi anh ạ Nhớ được buồn lòng sẽ lại vui hơn Và anh sẽ thấy niềm vui tràn ngập Được chứ anh Anh ơi hãy khóc Giọt lệ buồn và cũng giọt lệ vui ... |
chi2congdong wrote on Nov 10 haihoang60 said HX lội tiếp dùm anh cái cảnh Cộng đồng DH rồi đó"Anh lóc cóc đạp xe qua những chặng đường thành phố Thấy đâu đó bóng mình tần ngần đứng đợi xe bus, Đợi môt cái nhìn thân quen mà xa lạ kiêu kỳ ngồi xuống cái chỗ anh giật dành mỗi ngày toát mồ hôi những chuyến bus ngươc xuôi mà không đưa đuơc người lên nấc thang danh vọng cai nhìn xa lạ vuột thoát ra khỏi những năm tháng thân quen" Thấy thấp thoáng bóng Ba HG kiêu kỳ ngày đó không? Và một thằng Ba Hoàng lăng xăng xí chổ cho chị hai À...à.. Ba HG thấy thấp thóang cái nhân vật chị 2 đó rồi.. ( nhưng bộ bà đó kiêu kỳ lắm sao? Bả đâu có biết!)... Nhưng vật đổi sao dời anh 2 ơi."Cái thằng Ba Hòang" ngày đó bây giờ làm chức cao lắm á :ANH HAI CUẢ 3 con nhỏ chanh chua xí xọn chứ hổng giỡn đâu.Bây giờ thử nói ổng lăng xăng xí chỗ cho Ba HG coi ổng làm hông???? |
trangluong wrote today at 3:44 AM bây giờ delete cũng không đươc , bị dính chấu rồi ! Tiêu dên HX em ! Ai biêu em ngu xí xọn ! |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét