|
|
Có những niềm vui
Không cần phải nói ra
Nó cứ ngời lên trong ánh mắt
Có những nỗi buồn
Cũng chẳng cần kêu rên
Cứ len lỏi tận đáy lòng
Tôi vừa nếm trãi
Cả niềm vui và nỗi buồn
Đuôi mắt vẫn còn cười
Nhưng hồn thì trĩu nặng
Kiếp nhân sinh vui buồn trộn lẫn
Vài ngày vui lại chen lẫn khúc buồn
Cũng như trời hết mưa rồi nắng
Nắng lên rồi mưa còn đọng trước sân
Đi cả cuộc đời vẫn vấp ngã bên thềm
Đường dẫu rộng vẫn có khi va chạm
Sống trãi lòng không khắp cõi nhân gian
Đành ngậm đắng , chập chờn cơn mộng lạ
Nữa đêm dậy sao thấy lòng chuếnh choáng
Ước gì ta say được để quên mình
Không cần phải nói ra
Nó cứ ngời lên trong ánh mắt
Có những nỗi buồn
Cũng chẳng cần kêu rên
Cứ len lỏi tận đáy lòng
Tôi vừa nếm trãi
Cả niềm vui và nỗi buồn
Đuôi mắt vẫn còn cười
Nhưng hồn thì trĩu nặng
Kiếp nhân sinh vui buồn trộn lẫn
Vài ngày vui lại chen lẫn khúc buồn
Cũng như trời hết mưa rồi nắng
Nắng lên rồi mưa còn đọng trước sân
Đi cả cuộc đời vẫn vấp ngã bên thềm
Đường dẫu rộng vẫn có khi va chạm
Sống trãi lòng không khắp cõi nhân gian
Đành ngậm đắng , chập chờn cơn mộng lạ
Nữa đêm dậy sao thấy lòng chuếnh choáng
Ước gì ta say được để quên mình
dangtiendungnauy wrote on Dec 20, edited on Dec 20 Sắp đến tuổi thọ lục tuần nên lòng có tí sầu sầu phải không anh Hoàng! |
nguoiphobien09 wrote on Dec 20 Lại thấy cô đơn roài . Mèo cũng chả giúp được khoản cô đơn đâu |
ngocyen054 wrote on Dec 20 Trong cõi nhân gian này có cuộc vui nào kéo dài và có nỗi đau nào không liền sẹo, khô da ?
Đến tuổi này rồi, có cảnh đời nào mà đã không trải qua? Thì anh đã nói không thể ngờ đời mình lại có một cơ duyên kỳ ngộ thế này vào lứa tuổi hưởng thọ, thì cứ hưởng trọn niềm vui ấy đi. Cất tiếng thở dài ấy vào nơi nào kín nhất anh Hoàng ạ. Anh thở dài một tiếng, gia đình nhỏ của anh cũng xót xa theo kìa thấy không. Những yêu thương đó, dễ gì ai có được. Cười đi nhé. Mấy chú mèo con nghểnh cổ nhìn ba kìa. |
haihoang60 wrote on Dec 20 "Gạn đục khơi trong mới rõ đời đen trắng . Vén mây mờ mới thấy trăng tỏ lung linh "
Ha ha. Đang buồn mà thấy nhỏ này nói cũng mắc cười. Cứ như bà cụ non ấy |
kimhoan55 wrote on Dec 20 Nếu được say mà quên buồn em cũng
Cốc rượu vơi đầy buông thả nỗi sầu thôi Nhưng rượu uống vào cho dẫu đến mềm môi Mà lòng vẫn rưng rưng hoài giọt lệ Vâng ! Sau niềm vui là nỗi buồn vô kể Ẩn sau tiếng cười nấc nghẹn xót con tim Kiếp nhân sinh chìm nổi vẫn mãi tìm Trong đâu đó một màu xanh huyền thoại Xin chúc nhau nụ cười không ngần ngại Đến trong đời mãi mãi chẳng nhạt phai... Nhé anh ! |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét