Những ai biết tôi nghiền ngẫm kiếm hiệp nhiều, nếu hỏi nhân vật tôi yêu thích nhất là ai. Tôi sẽ trả lời mà không cần suy nghĩ : Châu Bá Thông. Chắc nhiều người sẽ ngạc nhiên lắm lắm. Kiếm hiệp là truyện của những giang hồ ngạo khách, coi trọng danh dự hơn sinh mạng, động cái là rút đao tỉ thí, nêu cao chữ hiệp nghĩa. Vậy thì sao tôi không là “fan” của Trương vô Kỵ, Đòan Dự, những chàng thiếu niên võ hiệp kỳ tài, đẹp trai, ngời ngời chính nghĩa, sao không là “fan” của Lệnh Hồ Xung, Kiều Phong, những chàng tráng sĩ với những tâm trạng bi đát, những xuất thân bi thảm, uống rượu như nước lã, một tay đối địch với quần hùng, cộng thêm những thiên diễm tình làm rướm máu bao trái tim ?
Cái tôi thích ở CBT là trái tim thơ trẻ, là tâm hồn không gợn chút hận thù bon chen, là một thái độ sống vô tư. Vậy thì hãy xem thử nhân vật mà tôi yêu thích như thế nào nhé. Mà trước khi bàn về CBT, tôi xin mở ngoặc chút để nói về một nhân vật gần gũi hơn : Nguyễn công Trứ. Chỉ cần hai câu :” Tân nương dục vấn tân lang kỷ/ Ngũ thập niên tiền nhị thập tam” (Tân nương hỏi tuổi tân lang/Năm mươi năm trước ta còn hăm ba) là tôi đã khóai cái ông Doanh điền sứ này rồi. Và một mặt nào đó, ông cũng chính là một CBT của Việt nam ta. Chịu chơi và dám chơi dám chịu như ông thì chắc chỉ còn có Alexis Zorba. Thế nhưng so với hai người này, CBT vẫn “cao hơn một cái đầu”.
Là một đứa trẻ ham chơi, sau khi lỡ ham vui chơi bậy, làm bà Anh Cô có bầu , ông bỏ chạy trốn, một cuộc trốn chạy kéo dài nữa cuộc đời. Tôi thấy vẫn không ai trách ông, ai lại bắt một đứa trẻ phải chịu trách nhiệm về những gì nó đã làm chứ ? Từ lúc là những đứa trẻ, chúng ta lớn lên , chúng ta nhận thức về trách nhiệm, chúng ta tìm mọi cách để hòan thành cái trách nhiệm đó, và cũng đồng thời chúng ta đánh mất cái tâm hồn nhiên bẩm sinh. Chỉ đến khi nằm xuống chúng ta mới kịp nhận ra rằng chúng ta đã múa may vô ích cả một cuộc đời dài.
Như một đứa trẻ, ông luôn ham thích những trò chơi lạ, ông sẵn sàng nằn nì, đổi bất cứ thứ gì có được để học một chiêu thức mới. Với ông đó cũng là một trò chơi. Bị nhốt trong động , không có ai cùng chơi, ông sáng tạo ra “Song thủ hỗ bác”, hai tay đánh với nhau, tình cờ tạo ra một thứ võ công uy lực vô lượng. Cái lọai công phu “phân tâm nhị dụng” này chỉ những người có tâm hồn trong trẻo không chút bụi trần mới học được. ( đố biết là ai đó )
Ông không có khái niệm về tuổi tác, cứ thấy hạp là đòi kết nghĩa hynh đệ. Do đó mới có màn ông năn nỉ kết huynh đệ với Quách Tĩnh, mà vai vế lẽ ra phải gọi ông bằng sư thúc tổ, rồi sau đó lại kết nghĩa với Dương Quá là cháu của Quách Tĩnh nữa. Nếu không bị cái dớp của bà Anh Cô thì chắc ông còn đòi kết nghĩa với cô bé Quách Tường nữa kia. Tính cách nhỏ này giống ông vô cùng.
Tôi lại chợt nhớ đến một nhân vật quen thuộc cũng có cái tâm na ná như thế : Bùi Giáng. Có lẽ ông cũng đã dùng cái tâm thơ trẻ của mình để dịch Hòang tử Bé bằng một thứ ngôn ngữ hồn nhiên thơ mộng, khác với cái ngôn ngữ “ngạo mạn khùng điên” trong thơ ông. Chỉ những đứa bé mới thấy được những trò điên đảo của người lớn, chỉ có một thằng bé thấy được ông vua đang ở truồng…
Tôi thích CBT còn vì một lẽ là hồi tôi học trung học tụi bạn thường gọi tôi là Lão Ngoan Đồng. Chắc tôi phải có nét gì đó giống CBT thì tụi nó mới gọi thế chứ. Cái tâm thơ trẻ là cái mà chúng ta ai cũng đã từng có, rồi chúng ta dần dần đánh mất nó. Giá mà chúng ta tìm lại được cái tâm đó ở những lúc gần kề với cõi vô thường. Lai rai trên blog tôi thấy có những bậc vị vọng cười hehehe…, những người mà ngòai đời, suốt ngày có lẽ không rặn nỗi một nụ cười. Hình như sau khi quăng lại phía sau những gay go của cuộc mưu sinh chúng ta vào blog để làm một CBT chăng.
Có một đọan trong sách Luận ngữ hay bị trích sai. Xin trích lại đây để đánh dấu chấm hết cho entry này : "Tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tòng tâm sở dục, bất du củ" (30 tuổi thì ý chí kiên định, 40 mươi tuổi thì không còn ngờ, 50 tuổi thì hiểu mệnh trời, 60 tuổi thì tai thuận, 70 mươi tuổi thì có thể làm theo lòng ham thích của tâm mà không còn sợ vượt quá khuôn phép nữa )
Bây giờ thì đợi gì mà không “tòng tâm sở dục” nữa chứ. Thích chơi thì chơi thôi. Ai đu tui đu theo. Ha ha ha ha
khucthuydu09 wrote on May 11 HAHAAA...hèn gì ngồi ôm mấy con Võ Lâm, kiếm bích gì gì đó không ăn không ngủ :)) |
vphu0ng wrote on May 11 Cái lọai công phu “phân tâm nhị dụng” này chỉ những người có tâm hồn trong trẻo không chút bụi trần mới học được. ( đố biết là ai đó ) Buo^n`buo^n`tra loi chut' cho*i , cho*' dde^? anh2 tuong? ngoai`anh ra kho^ng ai ranh`kie ^m' hie ^p. Kim Dung . Tieu Long Nu*~ >>> phai? ba`nay`kho^ng anh2 ? |
vphu0ng wrote on May 11 Kim Dung cung~ ac' , dua con cua Hoang`phi Anh Co^ va`CBT , moi`' lot long`Me. la`bi lao~ Cau Thien Nhan giet chet . Ba`Anh Co^nay`cung chanh? lam' , che^' ra cai' mo^n ma^y o^ vuo^ng ddie^n`so' ( giong nhu sukudu cua Nhat Ban ngay nay ) , tu*. cho la`chi? co' 1 minh minh biet , ai de`bi con nhoc' Hoang`Dung giai? ra 1 cai' rup . Nguyen Cong Tru thi`tat nhien tre? mai khong gia roi Ban ngay quan lon nhu tha ^n ` ban dde^m quan lo*n' tan ngan nhu* ma ban ngay quan lon nhu Cha ban dem quan lon ra^y `ra`nhu* con . Ngay`nay , ddan`o^ng phe ta toan`hoc cach' ta^n`nga^n`, ra^y `ra`cua Doanh ddien^`su*' ma`thoî . Sao hom nay em nhieu chuyen du*~ da^y. ta !!!!! |
haihoang60 wrote on May 11 vphu0ng said Tieu Long Nu*~ >>> phai? ba`nay`kho^ng anh2 ? Còn 1 ng nữa em ơi |
haihoang60 wrote on May 11 vphu0ng said Sao hom nay em nhieu chuyen du*~ da^y. ta !!!!! Mới hôm nay sao ??? |
kimhoan55 wrote on May 13 haihoang60 said Còn 1 ng nữa em ơi Quách Tĩnh phải không anh 2 ? |
haihoang60 wrote on May 13 caonguyenbui said Em cũng thích CBT, cũng mê thơ Nguyễn Công Trứ. Haizzzz Anh em mình coi bộ "hạp" dữ nhen |
haihoang60 wrote on May 14 thunhan said Vậy giờ ai nói gì cũng nhi nhĩ thuận hả? Ừa! Hổng cãi nữa |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét