Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

THẢ.....

Thả tôi vào những giấc mơ

Thả thơ tôi ở nẻo mờ mịt sương

Thả duyên giữa ngã ba đường

Thả hồn vào cõi vô ngôn diệu thường

Thả tình trên vũng đau thương

Thả người giữa chốn đọan trường biệt tăm

Thả nụ hôn chạm môi trần

Thả mân mê giữa mờ sương chập chùng

Thả bên tai một tiếng đàn

Thả trên nấm mộ đôi hàng lệ khô

Thả chờ thả đợi vào thơ

Thả đau thả khổ trước giờ tử sinh

Thả cho ai một chút tình

Thả duyên thả phận cho mình mất ta

Thả mơ trong chốn ta bà

Thả tôi chỉ một sát na bay vèo

Đôi tay nắm lại buồn hiu

Nghe chừng huyễn mộng giữa chiều trôi xa

2 nhận xét:

TruongNghi nói...

Chào anh Hoàng.
Mới vào với anh,
Bài đăng ngày 22/1/2011 chưa có ý kiến.
Bài ngày 22/12 nầy, chờ ngấm đã.
Bài ngày 25/11 Woah ! Thật Ấn tượng !

Phong Tran nói...

Ta chợt nhớ đêm ba mươi năm ấy
Chiếc lá vàng ta chưa kịp trao Em
Ngỡ tình phai theo dấu lặng cuộc
đời
Sao vẫn nhớ khi đầu xanh đã bạc.

Thuở hồn hoang ta đi vào cỏi mộng
Lạc lối về ta hạnh phúc bên Em.
Là trăng sao, là gió bạt mây ngàn,
Cả vũ trụ với ta là bọt biển.

Ta đắm đuối cuồng say trong dục
vọng,
Ta ôm choàng, nghiền nát xác thân
Em,
Eva kia không biết tự bao giờ,
Hạnh phúc đó phải đâu là tội lỗi.

Chợt thức giấc thấy mình trong cô
quạnh,
Người xưa đâu không một cõi đi về.
Đêm ba mươi ta nhặt chiếc lá vàng,
Để ngóng đợi trao cho người thưở
ấy.